Hồ
Chí Minh không chỉ để lại cho dân tộc ta một sự nghiệp cách mạng vĩ
đại, mà còn để lại cho toàn Đảng, toàn dân ta một di sản cao quý, đó là
tấm gương sáng ngời về phẩm chất đạo đức cao đẹp, suốt đời hy sinh phấn
đấu quên mình cho đất nước và hạnh phúc của nhân dân. Trong con người Hồ
Chí Minh có đầy đủ phẩm chất hội tụ của một lãnh tụ thiên tài, đồng
thời Người còn là hiện thân của một lãnh tụ kiểu mới của nhân dân: Vĩ
đại mà không cao xa; thanh cao mà vô cùng giản dị, gần gũi, thân thiết
và gắn bó với quần chúng; hết lòng, hết sức chăm lo cho sự nghiệp độc
lập dân tộc, thống nhất đất nước; mong muốn xây dựng một nước Việt Nam
mạnh giàu; nhân dân ta có cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Người thường xuyên
giáo dục cán bộ, đảng viên phải nêu cao tinh thần phục vụ, tinh thần
trách nhiệm trước nhân dân và chính bản thân Người là tấm gương tiêu
biểu.
Nhớ lại những năm, tháng đất nước ta bị đô hộ bởi giặc ngoại xâm,
nhân dân cực khổ, lầm than chịu thân phận của kiếp người nô lệ, Hồ Chí
Minh đã quyết chí ra đi tìm đường cứu nước, cứu dân. Vượt qua muôn trùng
khó khăn, thử thách, Hồ Chí Minh đã hiến dâng trọn đời mình cho dân
tộc, như Người đã tự sự: “Cả đời tôi chỉ có một mục đích, là phấn đấu
cho quyền lợi Tổ quốc và hạnh phúc của quốc dân. Những khi tôi phải ẩn
nấp nơi núi non, hoặc ra vào chốn tù tội, xông pha sự hiểm nghèo là vì
mục đích đó”[2]. Cả cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Người chỉ có một
tâm nguyện và ham muốn: “...ham muốn đến tột bậc, là làm sao cho nước
ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng
có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành”[3]; cho đến khi phải từ biệt
thế giới này, Người chỉ tiếc: “...tiếc rằng không được phục vụ lâu hơn
nữa, nhiều hơn nữa”[4]. Chính ham muốn và mục đích vô cùng cao đẹp ấy,
đã tạo cho Người một ý chí và nghị lực vô cùng mãnh liệt để: “Giàu sang
không thể quyến rũ, nghèo khó không thể chuyển lay, uy vũ không thể
khuất phục”[5]; đó là điểm tựa giúp Người vượt qua mọi khổ ải, khó khăn,
dẫn dắt nhân dân ta đến bến bờ hạnh phúc. Hình ảnh của Hồ Chí Minh là
hình ảnh của một lãnh tụ vĩ đại về trí tuệ lãnh đạo, mẫu mực về mối liên
hệ thân thiết, gắn bó với nhân dân, hết lòng thương yêu nhân dân, dựa
vào dân, vì “cách mạng là sự nghiệp của quần chúng”, vì sức mạnh của
nhân dân là vô địch, do đó phải “lấy dân làm gốc”. Người nói:
“Dễ mười lần không dân cũng chịu;
Khó trăm lần dân liệu cũng xong”[6].
Trên quan điểm đó, Hồ Chí Minh thường xuyên nhắc nhở từ người lãnh
đạo cao nhất của Đảng và Nhà nước, đến mỗi cán bộ, đảng viên, đều phải
nêu cao tinh thần phục vụ, tinh thần trách nhiệm trước nhân dân, phải
chăm lo đến đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân. Người phân
tích: “nếu nước độc lập mà dân không hưởng hạnh phúc tự do, thì độc lập
cũng chẳng có nghĩa lý gì”[7]. Cho nên, mỗi cán bộ, đảng viên phải làm
tốt trách nhiệm: “là người lãnh đạo và là người đầy tớ thật sự trung
thành của nhân dân”; cán bộ phải gần dân, hiểu nguyện vọng của dân, để
kịp thời giúp đỡ và “giải quyết các mắc mớ ở nơi dân”. Người đả phá
quyết liệt những tư tưởng quan liêu, xa dân, lên mặt “quan cách mạng”,
cơ hội, cậy quyền thế, “đè đầu, cưỡi cổ nhân dân”.
Sinh thời, trên cương vị đứng đầu Đảng, Nhà nước, dù bận nhiều công
việc, nhưng để hiểu dân, Chủ tịch Hồ Chí Minh vẫn bố trí tiếp dân tại
Phủ Chủ tịch; dành thời gian để đi xuống cơ sở, tìm hiểu, “lắng tai nghe
ý kiến của đảng viên, của nhân dân, của những người không quan
trọng”[8]. Những chuyến công tác về địa phương trực tiếp làm việc với
nhân dân, đã giúp Người nắm sát công việc, hiểu đúng tình hình, từ đó
đưa ra những quyết định chỉ đạo đúng đắn, hợp lý, hợp tình, phù hợp với
thực tiễn. Mặt khác, các cuộc gặp gỡ giữa Người với các tầng lớp đồng
bào, là dịp để đồng bào trao đổi, bày tỏ tâm tư nguyện vọng với người
đứng đầu Nhà nước, đồng thời là nguồn động viên to lớn đối với nhân dân,
là cơ sở thắt chặt hơn niềm tin giữa Đảng với dân.
Với Hồ Chí Minh, không bao giờ Người coi mình đứng cao hơn nhân dân,
mà chỉ tâm niệm suốt đời là người phục vụ trung thành và tận tuỵ của
nhân dân, “như một người lính vâng mệnh quốc dân ra trước trận”[9]. Đối
với nhân dân, từ các vị nhân sĩ trí thức đến bà con lao động, Chủ tịch
Hồ Chí Minh là tấm gương đạo đức vô song, là tượng đài toả ra ánh sáng
của một tâm hồn lớn, một nhân cách lớn, ai cũng thấy ở Người sự gần gũi,
ấm áp tình thương và sự bao dung, nếp sống giản dị và đức tính khiêm
nhường. Cuộc đời Người coi khinh sự xa hoa, không ưa chuộng những nghi
thức trang trọng. Từ lúc làm thợ ảnh ở ngõ Côngpoăng (Pari –Thủ đô nước
Pháp), đến khi làm Chủ tịch nước ở Thủ đô Hà Nội, Người vẫn sống một
cuộc đời thanh bạch, tao nhã. Hòa bình lập lại, Người về Hà Nội, ngôi
dinh thự của Phủ toàn quyền Đông Dương được lấy làm Phủ Chủ tịch, nhưng
Người chỉ dùng khi tiếp khách là nguyên thủ nước ngoài. Ngôi nhà sàn đơn
sơ, chỉ có hai phòng nhỏ là nơi Người vừa ở vừa làm việc. Phương tiện
sinh hoạt của một vị Chủ tịch nước chỉ là một chiếc giường đơn, một tủ
quần áo, một chiếc máy thu thanh, một đôi dép lốp, hai bộ ka-ki… một sự
giản dị thật vĩ đại, bởi vì Người đã hy sinh tất cả cho Tổ quốc, cho
nhân dân.
Nói về tấm gương đạo đức của Chủ tịch Hồ Chí Minh, về tinh thần tận
tuỵ phục vụ Tổ quốc, phục vụ nhân dân của Người, Đảng ta khẳng định: “Cuộc
đời của Hồ Chủ tịch trong như ánh sáng. Đó là tấm gương tuyệt vời về
chí khí cách mạng kiên cường, tinh thần độc lập tự chủ, lòng nhân đạo và
yêu mến nhân dân thắm thiết, đạo đức chí công vô tư, tác phong khiêm
tốn, giản dị. Tư tưởng và đạo đức của Người mãi mãi soi sáng và nâng cao
tâm hồn chúng ta” [10].
Thời gian đã gần 50 năm kể từ ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh đi xa, ghi
nhớ công lao vĩ đại của vị lãnh tụ kính yêu, toàn Đảng, toàn dân và toàn
quân tích cực thi đua lập thành tích, thiết thực chào mừng kỷ niệm 128
năm ngày sinh của Người; quyết tâm hoàn thành thắng lợi chỉ tiêu, nhiệm
vụ mà Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XII đã đề ra. Nhớ đến Người, các
thế hệ người Việt Nam mãi mãi tự hào về một con người bất tử, như Đảng
ta đã khẳng định: “Dân tộc ta, non sông đất nước ta đã sinh ra Hồ Chủ
tịch, người anh hùng dân tộc vĩ đại, và chính Người đã làm rạng rỡ dân
tộc ta, nhân dân ta và non sông đất nước ta”[11].
------------------------
[1] Phạm Văn Đồng: Văn hoá và đổi mới, NXB. Chính trị quốc gia. H. 1994, tr. 126.
[2] Hồ Chí Minh: Toàn tập, tập 4, NXB. Chính trị quốc gia. H. 1995, tr. 240.
[3] Hồ Chí Minh: Toàn tập, tập 12, NXB. Chính trị quốc gia. H. 1996, tr. 517.
[4] Hồ Chí Minh: Toàn tập, tập 12, NXB. Chính trị quốc gia. H. 1996, tr. 512.
[5] Hồ Chí Minh: Toàn tập, tập 6, NXB. Chính trị quốc gia. H. 1996, tr. 184.
[6] Hồ Chí Minh: Toàn tập, tập 12, NXB. Chính trị quốc gia. H. 1996, tr. 212.
[7] Hồ Chí Minh: Toàn tập, tập 4, NXB. Chính trị quốc gia. H. 1995, tr. 56.
[8] Hồ Chí Minh: Toàn tập, tập 5, NXB. Chính trị quốc gia. H. 1996, tr. 285.
[9] Hồ Chí Minh: Toàn tập, sđ d, tập 4, tr. 161.
[10] Lê Duẩn: Dưới lá cờ vẻ vang của Đảng, vì độc lập tự do, vì chủ
nghĩa xã hội, tiến lên giành những thắng lợi mới. NXB.CTQG.H. 1980,
tr.36.
[11] Hồ Chí Minh (2011): Toàn tập, tập 15.Sdd, tr.627
Nguồn bài báo: https://nhandan.com.vn/chinhtri/item/36424902-chu-tich-ho-chi-minh-lanh-tu-vi-dai-tron-doi-hy-sinh-cho-dat-nuoc-va-hanh-phuc-cua-nhan-dan.html